1. 古诗词大全

宋代诗词作品

共收录了14850首宋代诗词
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【八声甘州】 寄参寥子 有情风万里卷潮来, 无情送潮归。 问钱塘江上, 西兴浦口, 几度斜晖? 不用思量今古, 俯仰昔人非。 谁似东坡老, 白首忘机。 记取西湖西畔, 正春山好处, 空翠烟霏。 算诗人相得, 如我与君稀。 约它年、东还海道, 愿谢公雅志莫相违。 西州路,不应回首, 为我沾衣。

    【bā shēng gān zhōu 】 jì cān liáo zǐ yǒu qíng fēng wàn lǐ juàn cháo lái , wú qíng sòng cháo guī 。 wèn qián táng jiāng shàng , xī xìng pǔ kǒu , jǐ dù xié huī ? bú yòng sī liàng jīn gǔ , fǔ yǎng xī rén fēi 。 shuí sì dōng pō lǎo , bái shǒu wàng jī 。 jì qǔ xī hú xī pàn , zhèng chūn shān hǎo chù , kōng cuì yān fēi 。 suàn shī rén xiàng dé , rú wǒ yǔ jun1 xī 。 yuē tā nián 、dōng hái hǎi dào , yuàn xiè gōng yǎ zhì mò xiàng wéi 。 xī zhōu lù ,bú yīng huí shǒu , wéi wǒ zhān yī 。

  • 作者:苏辙 朝代:宋代

    【怀渑池寄子瞻兄】 相携话别郑原上,共道长途怕雪泥。 归骑还寻大梁陌,行人已度古崤西。 曾为县吏民知否?旧宿僧房壁共题。 遥想独游佳味少,无方骓马但鸣嘶。

    【huái miǎn chí jì zǐ zhān xiōng 】 xiàng xié huà bié zhèng yuán shàng ,gòng dào zhǎng tú pà xuě ní 。 guī qí hái xún dà liáng mò ,háng rén yǐ dù gǔ xiáo xī 。 céng wéi xiàn lì mín zhī fǒu ?jiù xiǔ sēng fáng bì gòng tí 。 yáo xiǎng dú yóu jiā wèi shǎo ,wú fāng zhuī mǎ dàn míng sī 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【卜算子】 黄州定慧院寓居作 缺月挂疏桐, 漏断人初静。 谁见幽人独往来, 缥缈孤鸿影。 惊起却回头, 有恨无人省。 拣尽寒枝不肯栖, 寂寞沙洲冷。

    【bo suàn zǐ 】 huáng zhōu dìng huì yuàn yù jū zuò quē yuè guà shū tóng , lòu duàn rén chū jìng 。 shuí jiàn yōu rén dú wǎng lái , piāo miǎo gū hóng yǐng 。 jīng qǐ què huí tóu , yǒu hèn wú rén shěng 。 jiǎn jìn hán zhī bú kěn qī , jì mò shā zhōu lěng 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【采桑子】 润州多景楼与孙巨源相遇 多情多感仍多病, 多景楼中。 尊酒相逢, 乐事回头一笑空。 停杯且听琵琶语, 细撚轻扰。 醉脸春融, 斜照江天一抹红。

    【cǎi sāng zǐ 】 rùn zhōu duō jǐng lóu yǔ sūn jù yuán xiàng yù duō qíng duō gǎn réng duō bìng , duō jǐng lóu zhōng 。 zūn jiǔ xiàng féng , lè shì huí tóu yī xiào kōng 。 tíng bēi qiě tīng pí pá yǔ , xì niǎn qīng rǎo 。 zuì liǎn chūn róng , xié zhào jiāng tiān yī mò hóng 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【澄迈驿通潮阁二首】 (其二) 余生欲老南海村, 帝遣巫阳召我魂[1]。 杳杳天低鹊没处, 青山一发是中原。

    【chéng mài yì tōng cháo gé èr shǒu 】 (qí èr ) yú shēng yù lǎo nán hǎi cūn , dì qiǎn wū yáng zhào wǒ hún [1]。 yǎo yǎo tiān dī què méi chù , qīng shān yī fā shì zhōng yuán 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【春日词】 春云阴阴雪欲落, 东风和冷惊罗幕。 渐看远水绿生漪, 未放小桃红入萼。 佳人瘦尽雪肤肌, 眉敛春愁知为谁? 深院无人剪刀响, 应将白纻作春衣。[1]

    【chūn rì cí 】 chūn yún yīn yīn xuě yù luò , dōng fēng hé lěng jīng luó mù 。 jiàn kàn yuǎn shuǐ lǜ shēng yī , wèi fàng xiǎo táo hóng rù è 。 jiā rén shòu jìn xuě fū jī , méi liǎn chūn chóu zhī wéi shuí ? shēn yuàn wú rén jiǎn dāo xiǎng , yīng jiāng bái zhù zuò chūn yī 。[1]

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【春宵】 春宵一刻值千金, 花有清香月有阴。 歌管楼台声细细, 秋千院落夜沉沉。

    【chūn xiāo 】 chūn xiāo yī kè zhí qiān jīn , huā yǒu qīng xiāng yuè yǒu yīn 。 gē guǎn lóu tái shēng xì xì , qiū qiān yuàn luò yè chén chén 。

    古诗三百首
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【点绛唇】 红杏飘香, 柳含烟翠拖轻缕。 水边朱户。 尽卷黄昏雨。 烛影摇风, 一枕伤春绪。 归不去。 凤楼何处。 芳草迷归路。

    【diǎn jiàng chún 】 hóng xìng piāo xiāng , liǔ hán yān cuì tuō qīng lǚ 。 shuǐ biān zhū hù 。 jìn juàn huáng hūn yǔ 。 zhú yǐng yáo fēng , yī zhěn shāng chūn xù 。 guī bú qù 。 fèng lóu hé chù 。 fāng cǎo mí guī lù 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【蝶恋花】 密州上元 灯火钱塘三五夜, 明月如霜, 照见人如画。 帐底吹笙香吐麝, 更无一点尘随马。 寂寞山城人老也! 击鼓吹箫, 却入农桑社。 火冷灯稀霜露下, 昏昏雪意云垂野。

    【dié liàn huā 】 mì zhōu shàng yuán dēng huǒ qián táng sān wǔ yè , míng yuè rú shuāng , zhào jiàn rén rú huà 。 zhàng dǐ chuī shēng xiāng tǔ shè , gèng wú yī diǎn chén suí mǎ 。 jì mò shān chéng rén lǎo yě ! jī gǔ chuī xiāo , què rù nóng sāng shè 。 huǒ lěng dēng xī shuāng lù xià , hūn hūn xuě yì yún chuí yě 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【蝶恋花】 蝶懒莺慵春过半。 花落狂风, 小院残红满。 午醉未醒红日晚, 黄昏帘幕无人卷。 云鬓鬅松眉黛浅。 总是愁媒, 欲诉谁消遣。 未信此情难系绊, 杨花犹有东风管。

    【dié liàn huā 】 dié lǎn yīng yōng chūn guò bàn 。 huā luò kuáng fēng , xiǎo yuàn cán hóng mǎn 。 wǔ zuì wèi xǐng hóng rì wǎn , huáng hūn lián mù wú rén juàn 。 yún bìn péng sōng méi dài qiǎn 。 zǒng shì chóu méi , yù sù shuí xiāo qiǎn 。 wèi xìn cǐ qíng nán xì bàn , yáng huā yóu yǒu dōng fēng guǎn 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【蝶恋花】 花褪残红青杏小。 燕子飞时, 绿水人家绕。 枝上柳绵吹又少, 天涯何处无芳草! 墙里秋千墙外道。 墙外行人, 墙里佳人笑。 笑渐不闻声渐悄, 多情却被无情恼。

    【dié liàn huā 】 huā tuì cán hóng qīng xìng xiǎo 。 yàn zǐ fēi shí , lǜ shuǐ rén jiā rào 。 zhī shàng liǔ mián chuī yòu shǎo , tiān yá hé chù wú fāng cǎo ! qiáng lǐ qiū qiān qiáng wài dào 。 qiáng wài háng rén , qiáng lǐ jiā rén xiào 。 xiào jiàn bú wén shēng jiàn qiāo , duō qíng què bèi wú qíng nǎo 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【蝶恋花】 记得画屏初会遇。 好梦惊回, 望断高唐路。 燕子双飞来又去。 纱窗几度春光暮。 那日绣帘相见处。 低眼佯行, 笑整香云缕。 敛尽春山羞不语。 人前深意难轻诉。

    【dié liàn huā 】 jì dé huà píng chū huì yù 。 hǎo mèng jīng huí , wàng duàn gāo táng lù 。 yàn zǐ shuāng fēi lái yòu qù 。 shā chuāng jǐ dù chūn guāng mù 。 nà rì xiù lián xiàng jiàn chù 。 dī yǎn yáng háng , xiào zhěng xiāng yún lǚ 。 liǎn jìn chūn shān xiū bú yǔ 。 rén qián shēn yì nán qīng sù 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【蝶恋花】 暮春别李公择 簌簌无风花自堕。 寂寞园林, 柳老樱桃过。 落日有情还照坐, 山青一点横云破。 路尽河回人转舵。 系缆渔村, 月暗孤灯火。 凭仗飞魂招楚些, 我思君处君思我。

    【dié liàn huā 】 mù chūn bié lǐ gōng zé sù sù wú fēng huā zì duò 。 jì mò yuán lín , liǔ lǎo yīng táo guò 。 luò rì yǒu qíng hái zhào zuò , shān qīng yī diǎn héng yún pò 。 lù jìn hé huí rén zhuǎn duò 。 xì lǎn yú cūn , yuè àn gū dēng huǒ 。 píng zhàng fēi hún zhāo chǔ xiē , wǒ sī jun1 chù jun1 sī wǒ 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【定风波】 王定国歌儿曰柔奴,姓宇文氏,眉目娟丽,善应对,家世住京师。定国南迁归,余问柔:广南风土应是不好?柔对曰:此心安处,便是吾乡。因为缀词云: 常羡人间琢玉郎, 天教分付点酥娘。 自作清歌传皓齿, 风起, 雪飞炎海变清凉。 万里归来年愈少, 微笑, 笑时犹带岭梅香。 试问岭南应不好? 却道, 此心安处是吾乡。

    【dìng fēng bō 】 wáng dìng guó gē ér yuē róu nú ,xìng yǔ wén shì ,méi mù juān lì ,shàn yīng duì ,jiā shì zhù jīng shī 。dìng guó nán qiān guī ,yú wèn róu :guǎng nán fēng tǔ yīng shì bú hǎo ?róu duì yuē :cǐ xīn ān chù ,biàn shì wú xiāng 。yīn wéi zhuì cí yún : cháng xiàn rén jiān zhuó yù láng , tiān jiāo fèn fù diǎn sū niáng 。 zì zuò qīng gē chuán hào chǐ , fēng qǐ , xuě fēi yán hǎi biàn qīng liáng 。 wàn lǐ guī lái nián yù shǎo , wēi xiào , xiào shí yóu dài lǐng méi xiāng 。 shì wèn lǐng nán yīng bú hǎo ? què dào , cǐ xīn ān chù shì wú xiāng 。

  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    【定风波】 红梅 好睡慵开莫厌迟。 自怜冰脸不时宜。 偶作小红桃杏色, 闲雅, 尚馀孤瘦雪霜姿。 休把闲心随物态, 何事, 酒生微晕沁瑶肌。 诗老不知梅格在, 吟咏, 更看绿叶与青枝。

    【dìng fēng bō 】 hóng méi hǎo shuì yōng kāi mò yàn chí 。 zì lián bīng liǎn bú shí yí 。 ǒu zuò xiǎo hóng táo xìng sè , xián yǎ , shàng yú gū shòu xuě shuāng zī 。 xiū bǎ xián xīn suí wù tài , hé shì , jiǔ shēng wēi yūn qìn yáo jī 。 shī lǎo bú zhī méi gé zài , yín yǒng , gèng kàn lǜ yè yǔ qīng zhī 。